文艺百科 >诗词古文>承恩量移宰江邑,临鄱江怅然之作原文和赏析

承恩量移宰江邑,临鄱江怅然之作

四年谪宦滞江城,未厌门前鄱水清。
谁言宰邑化黎庶,欲别云山如弟兄。
双鸥为底无心狎,白发从他绕鬓生。
惆怅闲眠临极浦,夕阳秋草不胜情。

《承恩量移宰江邑,临鄱江怅然之作》的网友点评

赏析

chéng ēn liàng yí zǎi jiāng yì, lín pó jiāng chàng rán zhī zuò
承恩量移宰江邑,临鄱江怅然之作

sì nián zhé huàn zhì jiāng chéng, wèi yàn mén qián pó shuǐ qīng.
四年谪宦滞江城,未厌门前鄱水清。
shuí yán zǎi yì huà lí shù,
谁言宰邑化黎庶,
yù bié yún shān rú dì xiōng.
欲别云山如弟兄。
shuāng ōu wéi dǐ wú xīn xiá, bái fà cóng tā rào bìn shēng.
双鸥为底无心狎,白发从他绕鬓生。
chóu chàng xián mián lín jí pǔ, xī yáng qiū cǎo bù shèng qíng.
惆怅闲眠临极浦,夕阳秋草不胜情。

译文注释

《承恩量移宰江邑,临鄱江怅然之作》的诗词大意

谪宦滞留江城四年,没有满足门前都水清。
谁说宰食邑教化百姓,
要另外说山如同兄弟。
双鸥为底无心玩耍,白发跟他绕头发生长。
惆怅闲睡到极浦,夕阳秋草不胜情。
* 此部分翻译来自AI,仅供参考

猜你喜欢